Nhớ mẹ mùa vu lan


Nhớ mẹ mùa vu lan























Ngày nhỏ con vẫn thường nhổ tóc sâu cho mẹ, tóc mẹ dầy và đen nên tóc sâu mẹ ít lắm, ngày đó con cứ thắc mắc sao chẳng thấy mẹ bảo chị ngồi nhổ tóc cho mẹ mà cứ phải là con, thằng con trai chân tay vụng về, chỉ giỏi mỗi nghịch và phá phách

Mẹ ơi! Tháng bảy rồi đấy mẹ biết không! Lại một mùa Vu lan nữa đến. Thời gian trôi nhanh quá phải không mẹ! Sài Gòn dạo này mưa nhiều, không còn những cơn mưa bất chợt đến rồi đi như đặc trưng vốn có vào mùa mưa của mảnh đất phương nam này như xưa nay vẫn thế. Mà giờ, những cơn mưa được báo trước và kéo dài hơn, mưa cũng nặng hạt hơn. 

Sài Gòn mùa này đẹp lắm mẹ à! Con đường hàng ngày con đi làm qua nhiều ngôi chùa, chùa Sài Gòn to và rất đẹp nhưng không có vẻ cổ kính như những ngôi chùa ngoài Bắc mình đâu. Mùa Vu lan, người Sài Gòn đi lễ chùa đông lắm, những ngôi chùa nằm trên đường con đi làm nhộn nhịp người đi lễ, nhưng sao lòng con trống trải. Ước gì giờ này con đang ở nhà với mẹ nhỉ! Nhưng đó chỉ là ước thôi, vì con đã chọn con đường này nên con sẽ đi, đi đến hết con đường, chỉ có như thế con mới làm mẹ vui hơn vì con biết hy vọng của cả cuộc đời mẹ đã để vào con rồi. 

Tháng bảy mưa ngâu, ngoài Bắc mình cũng đang mưa phải không mẹ! Ngày mùng bảy tháng bảy hàng năm, ngày gặp mặt của Ngưu Lang - Chức Nữ đã qua rồi, nhưng dưới trần gian vẫn còn sót lại những cơn mưa ngâu thấm đẫm nước mắt ly biệt. Con nhớ những cơn mưa ngâu ngoài nhà mình quá, bởi mỗi cơn mưa tới cũng sẽ kéo theo những ký ức thời thơ trẻ ùa về trong con, ngày nhỏ con vẫn thường nhổ tóc sâu cho mẹ, tóc mẹ dầy và đen nên tóc sâu mẹ ít lắm, ngày đó con cứ thắc mắc sao chẳng thấy mẹ bảo chị ngồi nhổ tóc cho mẹ mà cứ phải là con, thằng con trai chân tay vụng về, chỉ giỏi mỗi nghịch và phá phách, đến khi lớn lên, đi xa con mới hiểu! Giờ tóc mẹ không ai gọi là tóc sâu nữa rồi, mà là tóc bạc. 

Cuộc sống không có gì vẹn toàn mẹ nhỉ! Thời gian trôi đi giúp một đứa trẻ nghịch ngợm thủa nào đã phần nào khôn lớn và trưởng thành, nhưng cũng vì thế mà thời gian của con và mẹ ngắn hơn. Thời gian vô tình quá mẹ nhỉ, nó giúp con lớn khôn, trưởng thành nhưng cũng giúp mẹ già đi nhiều. Năm năm rồi, năm năm con không có mặt ở nhà vào mùa Vu lan, mùa báo hiếu mẹ.

Ngoài nhà thời tiết mùa này sắp chuyển mùa phải không mẹ! Sự chuyển giao từ hạ sang thu. Ở nơi chỉ có hai mùa mưa nắng này, con vẫn cảm nhận được mùa thu đang về, thu về nhẹ nhàng qua từng ô cửa sổ, qua từng con ngõ, nhẹ nhàng theo từng tán lá rơi. Các cánh đồng ngoài nhà mình chắc hoa cúc đã vàng lắm rồi mẹ nhỉ! Con không thích hoa vì con không phải là con gái, nhưng con biết mẹ thích hoa lan và huệ.

Chắc mùa này mẹ sẽ đi chùa thắp hương cho bà ngoại phải không mẹ. Con cũng nhớ bà quá, nhiều lúc con ao ước mình vẫn còn bé, bé để được bà và mẹ chở che trong vòng tay, bé để không phải lo toan bươn chải cho cuộc sống của mình và nhất là bé để không bao giờ phải nhìn thấy mẹ già dần đi trong mắt con và bà thì không phải "đi tìm ông" như lời của mẹ. Nhưng như thế là con không có hiếu phải không mẹ, bởi đã làm cha mẹ, ai cũng mong muốn con mình lớn khôn và trưởng thành. Con sẽ cố mẹ ạ! Con hứa đấy, nhưng những khi mệt mỏi trở về, mẹ cho con nằm gối đầu lên chân mẹ như thủa nào mẹ nhé? Để con sẽ lại cảm nhận được sự yên bình khi nằm trong lòng mẹ mà ngoài kia là cuộc sống đầy bão giông con đang sống. 

Mẹ ơi, mùa Vu lan đến rồi! Con rất muốn nói với mẹ, chỉ một câu thôi: "Mẹ ạ, con yêu mẹ!".

Tuấn Anh – Vnexpress


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Bạch Y Thần Chú

Hình Ảnh Hồng Danh Của 88 Vị Phật Trong Sám Hối Văn