Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

Truyện Ngắn: Cô Gái Đi Tìm Hạnh Phúc- Amanda Chong Wei - Zhen

15 tuổi, Amanda Chong Wei - Zhen - cô bé người Singapore của Trường nữ sinh Raffles - đã nổi lên thành một hiện tượng trong làng văn chương của đảo quốc này. Cô vừa đoạt giải thưởng cao nhất trong cuộc thi viết truyện ngắn (bằng tiếng Anh) của Khối cộng đồng Anh sau khi vượt qua hơn 5.300 truyện ngắn dự thi từ 52 quốc gia trong khối.
Truyện ngắn Cô gái đi tìm hạnh phúc nói về sự mâu thuẫn thế hệ và mâu thuẫn giá trị trong một đất nước Singapore đang chuyển đổi nhanh chóng thành một quốc gia phát triển.
Xin được nhắc lại, tác giả truyện ngắn này chỉ mới... 15 tuổi

CÔ GÁI ĐI TÌM HẠNH PHÚC

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

Những Câu Ca Dao, Đồng Dao, Tục Ngữ, Văn Học Việt Nam Có Hình Ảnh Bụt

          

             Những Câu Ca Dao, Đồng Dao, 
Tục Ngữ, Văn Học Việt Nam Có Hình Ảnh Bụt

                                 “Trang sử Phật
            Đồng thời là trang sử Việt,
            Trải bao độ hưng suy
            Có nguy mà chẳng mất. . .”
                                              (Hồ Dzếnh)


           “Mái Chùa che chở hồn dân tộc,
         Nếp sống muôn đời của Tổ tông”



         “Tiếng chuông Thiên Mụ dặn dò
        Em đi cảnh vắng hẹn hò cùng ai”


“Đi chợ thì bỏ quên tiền,
Về nhà quên ngõ, đâm xuyên vô chùa
Mưa từ trong núi mưa ra,
Mưa khắp thiên hạ, mưa qua Chùa Thầy”


“Dù ai buôn bán ở đâu
Đến ngày Phật Đản năm châu cũng về
Dù ai buôn bán trăm bề
Đến ngày Phật Đản ta về chùa ta”


“Chùa làng một điện trăm gian
Hàng năm lễ Bụt cả làng dâng quy”

“Chẳng đi thì nhớ thì thương
Đi thì mến cảnh chùa Hương chẳng về,
Một là vui thú sơn khê,
Hai là đã trót lời thề cùng ai”


     “Gió đưa cành trúc la đà, 
Tiếng chuông Linh Mụ canh gà thọ xương
      Trên chùa đã động tiếng chuông,
Gà thọ xương đã gáy, chim trên nguồn đã kêu.”


     “Chiều chiều bìm bịp giao canh
  Trống chùa đã đánh sao anh chưa về.”


“Đêm đêm khấn nguyện Phật trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.”


“Tu đâu mà bằng tu nhà
Thờ cha kính mẹ mới là chân tu"


“ Đi về lập miếu thờ vua
Lập trang thờ mẹ, lập chùa thờ cha.”


        Gần chùa gọi Bụt bằng anh.
Trông thấy Bụt lành cõng Bụt đi chơi



- Ăn của Bụt, thắp hương thờ Bụt.



- Để làm hòn đá, cất nên ông Bụt.



- Lễ Phật quanh năm, không bằng rằm tháng giêng.



- Bụt nhiều, oản ít.



- Bụt lại từ oản chiêm.



- Bụt Chùa nhà không thiêng.



- Làm quan ăn lộc Vua, ở chùa ăn lộc Phật.



                   “Không làm các việc ác,
                    Thường làm các việc lành,
                    Giữ tâm ý trong sạch,
                    Đó là lời Phật dạy.”



   “Ác giả,ác báo xoay vần,
Hại nhân, nhân hại xưa nay lẽ thường.”


Chùa làng một điện, năm gian 
        Hàng năm giỗ Bụt, cả làng dâng quy      
Chùa làng có tự cổ sơ 
Lớn lên đã thấy Bụt thờ ba ông        
Chùa làng hai mõ, bốn chuông 
Có ba tượng Bụt, có ông thần già.


 Chùa nát còn có Bụt vàng 
Tuy rằng miếu đổ, Thần Hoàng còn thiêng.


 Bé ơi, mẹ bảo bé nghe 
Tháng tư giỗ Bụt cúng chè đậu xanh


Con ơi, con hãy nhớ ghi 
Tháng tư giỗ Bụt thì đi lễ chùa    
Con ơi, ráng học kẻo thua 
Vu lan lên chùa lạy Bụt, Bụt thương


- Hương Bụt thắp thờ Bụt




- Đếm Bụt mà đóng oản


- Bụt trên toà sao gà mổ mắt?


- Ăn của Bụt thắp hương thờ Bụt 


         -  Oản chùa cúng Bụt, đất ruộng đắp bờ




-  Cục đất cất nên ông Bụt




  Lòng anh như Bụt đứng trong chùa 
Sao em cứ nói chuyện hơn thua rứa hè?


Cây Bưởi có hoa 
Cây cà có trái 
Con gái có chồng 
Đàn ông có vợ 
Kẻ chợ có Vua 
Trên chùa có Bụt




Còn trời, còn nước, còn non 
Còn sư gõ mõ, anh còn thắp nhang 
Chùa thiêng anh khấn Bụt vàng 
Trai không (trai chưa vợ) đi cưới cô nàng được không?




 Nu na nu nống 
Cái Bống nằm trong 
Con ong nằm ngoài 
Củ khoai chấm mật 
Bụt ngồi, Bụt khóc 
Con cóc nhảy ra 
Con gà ú ụ




 “Con vua thì lại làm vua, 
Con Sãi ở chùa lại quét lá đa, 
Chừng nào dân nổi can qua, 
Con vua thất thế lại ra quét chùa”




 Không thiêng cũng thể Bụt nhà 
Dầu khôn dầu dại cũng là chồng em


 Nhớ chàng ra ngẩn vào ngây 
Sư Ông nhớ Bụt, mõ rày  nhớ chuông


   Của Bụt mất một đền mười  
Bụt hãy còn cười Bụt chả lấy cho


 - No nên Bụt, đói ra ma


-  Hà tiện cùng Bụt thì phải cúng ma



Ai ơi chớ có ăn lời 
Bụt kia có mắt, ông trời có tai


Đất Bụt mà ném chim trời 
Chim trời bay mất đất rơi vào chùa




  - Đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy






-   Lành với Bụt chớ  ai lành với ma





            Muốn tu chùa ngói, Bụt vàng

        Chùa tranh, Bụt đất ở làng thiếu chi




 -  Bụt chùa nhà không thiêng


 - Bụt chùa nhà không thờ, đi thờ Thích ca ngoài đường




 -      Của Bụt trả Bụt 


 -     Của Bụt lại thiêu cho Bụt 


 -      Tiền vua là tiền nước lụt, tiền Bụt là tiền nước lũ.


 -  Giữ Bụt mà ăn oản 


-  Làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Bụt


 - Đất vua, chùa làng, phong cảnh Bụt.





Dù cho cha đánh mẹ treo,

Em không bỏ hội chùa Keo hôm Rằm.



- Ðẹp như Tiên, hiền như Bụt  




- Lành như Bụt.




trang web tham khảo
http://www.quangduc.com/luanvan/khoa5-19dieulien.html
http://hoangdungcamloi.violet.vn/entry/show/cat_id/2690731/entry_id/4465473

66 Câu Phật Học Làm Chấn Động Thế Giới

66 CÂU PHẬT HỌC LÀM CHẤN ĐỘNG THẾ GIỚI



1. Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm.
2. Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng không cách nào gây phiền não cho anh. Vì chính tâm anh không buông xuống nỗi.
3. Anh hãy luôn cảm ơn những ai đem đến nghịch cảnh cho mình.
4. Anh phải luôn mở lòng khoan dung lượng thứ cho chúng sanh, cho dù họ xấu bao nhiêu, thậm chí họ đã làm tổn thương anh, anh phải buông bỏ, mới có được niềm vui đích thực.
5. Khi anh vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi anh đau khổ, anh hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
6. Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.
7. Anh có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.
8. Đừng lãng phí sinh mạng của mình trong những chốn mà nhất định anh sẽ ân hận.
9. Khi nào anh thật sự buông xuống thì lúc ấy anh sẽ hết phiền não.
10. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.
11. Người cuồng vọng còn cứu được, người tự ti thì vô phương, chỉ khi nhận thức được mình, hàng phục chính mình, sửa đổi mình, mới có thể thay đổi người khác.
12. Anh đừng có thái độ bất mãn người ta hoài, anh phải quay về kiểm điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính anh.
13. Một người nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác, thì lòng họ sẽ không bao giờ được thanh thản.
14. Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác.
15. Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin anh “ đa khẩu hạ lưu tình”.
16. Vốn dĩ không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa anh là ai? Giả sử anh bị chó điên cắn anh một phát, chẳng lẽ anh cũng phải chạy đến cắn lại một phát?
17. Đừng bao giờ lãng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến người anh không hề yêu thích.
18. Mong anh đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ những nỗi oan ức và bất mãn của mình, có như vậy người khác mới khả dĩ tiếp nhận.
19. Cùng là một chiếc bình như vậy, tại sao anh lại chứa độc dược? Cùng một mảnh tâm tại sao anh phải chứa đầy những não phiền như vậy?
20. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì anh hiểu nó quá ít, anh không có thời gian ở chung với nó.  Nhưng rồi một ngày nào đó khi anh hiểu sâu sắc, anh sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của anh.
21. Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quý.  Khi tôi khóc, tôi không có dép để mang thì tôi lại phát hiện có người không có chân.
22. Tốn thêm một chút tâm lực để chú ý người khác chi bằng bớt một chút tâm lực phản tỉnh chính mình, anh hiểu chứ?
23. Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình.
24. Mỗi người ai cũng có mạng sống, nhưng không phải ai cũng hiểu được điều đó, thậm chí trân quý mạng sống của mình hơn. Người không hiểu được mạng sống thì mạng sống đối với họ mà nói chính là một sự trừng phạt.
25. Tình chấp là nguyên nhân của khổ não, buông tình chấp anh mới được tự tại.
26. Đừng khẳng định về cách nghĩ của mình quá, như vậy sẽ đỡ phải hối hận hơn.
27. Khi anh thành thật với chính mình, thế giới sẽ không ai lừa dối anh.
28. Người che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người khác là kẻ đê tiện.
29. Người âm thầm quan tâm chúc phúc người khác, đó là một sự bố thí vô hình.
30. Đừng gắng sức suy đoán cách nghĩ của người khác, nếu anh không phán đoán chính xác bằng trí huệ và kinh nghiệm thì mắc phải nhầm lẫn là lẽ thường tình.
31. Muốn hiểu một người, chỉ cần xem mục đích đến và xuất phát điểm của họ có giống nhau không, thì có thể biết được họ có thật lòng không.
32. Chân lý của nhân sinh chỉ là giấu trong cái bình thường đơn điệu.
33. Người không tắm sửa thì càng xức nước hoa càng thấy thối. Danh tiếng và tôn quý đến từ sự chân tài thực học. Có đức tự nhiên thơm.
34. Thời gian sẽ trôi qua, để thời gian xóa sạch phiền não của anh đi.
35. Anh cứ xem những chuyện đơn thuần thành nghiêm trọng, như thế anh sẽ rất đau khổ.
36. Người luôn e dè với thiện ý của người khác thì hết thuốc cứu chữa.
37. Nói một lời dối gian thì phải bịa thêm mười câu không thật nữa để đắp vào, cần gì khổ như vậy?
38. Sống một ngày vô ích, không làm được chuyện gì, thì chẳng khác gì kẻ phạm tội ăn trộm.
39. Quảng kết chúng duyên, chính là không làm tổn thương bất cứ người nào.
40. Im lặng là một câu trả lời hay nhất của sự phỉ báng.
41. Cung kính đối với người là sự trang nghiêm cho chính mình.
42. Có lòng thương yêu vô tư thì sẽ có tất cả.
43. Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên anh cần phải “ tùy duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên”.
44. Từ bi là vũ khí tốt nhất của chính anh.
45. Chỉ cần đối diện với hiện thực, anh mới vượt qua hiện thực.
46. Lương tâm là tòa án công bằng nhất của mỗi người, anh dối người khác được nhưng không bao giờ dối nổi lương tâm mình.
47. Người không biết yêu mình thì không thể yêu được người khác.
48. Có lúc chúng ta muốn thầm hỏi mình, chúng ta đang đeo đuổi cái gì? Chúng ta sống vì cái gì?
49. Đừng vì một chút tranh chấp mà xa lìa tình bạn chí thân của anh, cũng đừng vì một chút oán giận mà quên đi thâm ân của người khác.
50. Cảm ơn thượng đế với những gì tôi đã có, cảm ơn thượng đế những gì tôi không có.
51. Nếu có thể đứng ở góc độ của người khác để nghĩ cho họ thì đó mới là từ bi.
52. Nói năng đừng có tánh châm chọc, đừng gây thương tổn, đừng khoe tài cán của mình, đừng phô điều xấu của người, tự nhiên sẽ hóa địch thành bạn.
53. Thành thật đối diện với mâu thuẩn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình.
54. Nhân quả không nợ chúng ta thứ gì, cho nên xin đừng oán trách nó.
55. Đa số người cả đời chỉ làm được ba việc: Dối mình, dối người, và bị người dối.
56. Tâm là tên lừa đảo lớn nhất, người khác có thể dối anh nhất thời, nhưng nó lại gạt anh suốt đời.
57. Chỉ cần tự giác tâm an, thì đông tây nam bắc đều tốt. Nếu còn một người chưa độ thì đừng nên thoát một mình.
58. Khi trong tay anh nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì anh chỉ có mỗi thứ này, nếu anh chịu buông xuống, thì anh mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí huệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.
59. Nếu anh có thể sống qua những ngày bình an, thì đó chính là một phúc phần rồi. Biết bao nhiêu người hôm nay đã không thấy được vầng thái dương của ngày mai, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành tàn phế, biết bao nhiêu người hôm nay đã đánh mất tự do, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành nước mất nhà tan.
60. Anh có nhân sinh quan của anh, tôi có nhân sinh quan của tôi, tôi không dính dáng gì tới anh. Chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cảm hóa được anh. Nếu không thể thì tôi đành cam chịu.
61. Anh hi vọng nắm được sự vĩnh hằng thì anh cần phải khống chế hiện tại.
62. Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Anh càng nguyền rủa họ, tâm anh càng bị nhiễm ô, anh hãy nghĩ, họ chính là thiện tri thức của anh.
63. Người khác có thể làm trái nhân quả, người khác có thể tổn hại chúng ta, đánh chúng ta, hủy báng chúng ta. Nhưng chúng ta đừng vì thế mà oán hận họ, vì sao? Vì chúng ta nhất định phải giữ một bản tánh hoàn chỉnh và một tâm hồn thanh tịnh.
64. Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó cảm thông cho người khác. Anh muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.
65. Thế giới vốn không thuộc về anh, vì thế anh không cần vứt bỏ, cái cần vứt bỏ chính là những tánh cố chấp. Vạn vật đều cung ứng cho ta, nhưng không thuộc về ta.
66. Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và tâm trí huệ.


















CHÁNH NIỆM

              Chánh niệm là chất liệu nuôi dưỡng cây hiểu biết để từ đó hoa từ bi nở ngát hương thơm.           Chánh niệm là năng lượng có...