Nhớ mẹ mùa vu lan
Nhớ mẹ mùa vu lan Ngày nhỏ con vẫn thường nhổ tóc sâu cho mẹ, tóc mẹ dầy và đen nên tóc sâu mẹ ít lắm, ngày đó con cứ thắc mắc sao chẳng thấy mẹ bảo chị ngồi nhổ tóc cho mẹ mà cứ phải là con, thằng con trai chân tay vụng về, chỉ giỏi mỗi nghịch và phá phách Mẹ ơi! Tháng bảy rồi đấy mẹ biết không! Lại một mùa Vu lan nữa đến. Thời gian trôi nhanh quá phải không mẹ! Sài Gòn dạo này mưa nhiều, không còn những cơn mưa bất chợt đến rồi đi như đặc trưng vốn có vào mùa mưa của mảnh đất phương nam này như xưa nay vẫn thế. Mà giờ, những cơn mưa được báo trước và kéo dài hơn, mưa cũng nặng hạt hơn. Sài Gòn mùa này đẹp lắm mẹ à! Con đường hàng ngày con đi làm qua nhiều ngôi chùa, chùa Sài Gòn to và rất đẹp nhưng không có vẻ cổ kính như những ngôi chùa ngoài Bắc mình đâu. Mùa Vu lan, người Sài Gòn đi lễ chùa đông lắm, những ngôi chùa nằm trên đường con đi làm nhộn nhịp người đi lễ, nhưng sao lòng con trống trải. Ước gì giờ này con đang ở nhà với mẹ nhỉ! Như...